Thứ Năm, 15 tháng 5, 2014

SỐ 260 - tác giả NGUYỄN THỊ BÍCH NGỌC


                                       


Thèm một ngày…



Thèm một ngày
Có lũ bạn gọi nhau qua khe cửa
Có vườn cây da diết tiếng ve
Những con đường bỏng chân như lửa
Bụi bazan phủ kín giấc trưa hè

Thèm một ngày
Đầu để trần rong chơi
Nghe mùi khét tóc tơ sém nắng
Những trận đòn mẹ cầm roi, núp sau lưng nội
“Đừng đánh mẹ ơi con biết lỗi rồi…”

Thèm một ngày
Nhựa mít đen môi
Đu đủ xanh nhai nhồm nhoàm thích thú
Những chiếc lá xếp thành trâu, ngựa
Cầm trên tay phi vào giấc mơ xưa

Thèm một ngày trở về tuổi ấu thơ
Nghe mẹ hát ru, nghe bà xoa đầu kể
Chuyện Tấm Cám, chuyện Thạch Sanh, Cây Khế
Chuyện hạt mưa tíu tít gọi thu về

Thèm một ngày, một ngày thôi
Được về chốn cũ
Nơi tuổi thơ
Chưa tư lự bao giờ…




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét