Thứ Sáu, 16 tháng 5, 2014

SỐ 260 - tác giả PHAN TRỌNG TẢO





Mẹ
(Quà 8.3 dâng lần thứ 100 ngày sinh của me)ï



Thiếu nữ kiêu sa long lanh một thời áo trắng
Nắng xiên tai một cặp khuyên vàng, lung linh má phấn môi son,
lung linh cành vàng lá ngọc, thủy mạc trong tranh
của họa sĩ tài danh – Mẹ
Cô Thanh niên xung phong “ăn đất nằm sương,
trên bom dưới đạn” chốt các nút giao thông trọng điểm,
vồng ngực tròn căng, bắp vế tròn căng hất bom
 ra khỏi mặt đường, đạp lên lưới hái tử thần
san bằng những hố bom tử huyệt, mỗi ngày thăm thẳm
một chờ mong nơi thăm thẳm chiến trường  - Mẹ
Thiếu phụ trên cánh đồng đẩy cày cắt rạ,
“một nắng hai sương”, tấm lưng gầy như cánh võng úp xuống
mặt ruộng, tơi nón lù xù một đời cánh vạc mom sông
 chiều đông buốt giá, đánh hết ván cờ đời trên mảnh ruộng
bàn cờ không có nắng, gói ráng chiều vào khăn mỏ quạ
rồi đi tìm ánh sao hôm chờ lặn – Mẹ
Cụ già trong bức ảnh viền khung ở phòng triển lãm,
 nhiếp ảnh gia chớp được tại khoảnh khắc mẹ cười,
hai hàm răng còn lại lợi, hồn nhiên đến nhi nhiên,
xa xăm nhìn về nơi không hệ lụy,
tóc mây bay về phía không định giới,
vời vợi trông một ngọn bồ đề – Mẹ
Chung cuộc là tấm hình, ông thợ ảnh chụp khi mẹ nằm
 thoải mái, chân duỗi, tay duỗi, bình thản đến mức không thể
bình thản hơn trong suốt cả cuộc đời,
nhìn trời một lần và mãi mãi. Quét dọn nắng chiều mang về
nơi quan ải, đắp tấm chăn mây, gối đầu lên gió núi
mẹ nằm ngửa để nắn cho sống lưng thẳng lại.



Xuân Quý Tỵ, 2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét