Thứ Bảy, 10 tháng 5, 2014

SỐ 260 - tác giả VƯƠNG VĂN BẠNG




Tri ân


Đất nước
Ngày mẹ sinh con trong đêm không trăng
Khi con hóa anh hùng, mẹ như còn đau đẻ
Thế gian, liệu có nơi nào không nhỉ?
Khăn tang gấp rồi, đất nước hóa Rồng Tiên

Không có ngạc nhiên, ngẫu nhiên mà rất tự nhiên
Đất nước lớn lên từ máu
Lặng lẽ mà sục sôi
Âm thầm mà nung nấu
Lấy tri ân làm quốc đạo muôn đời

Dòng sông trong xanh hay lá biếc nương đồi
Tuyên ngôn hào hùng hay lời mẹ ru bên cánh võng
Dù sinh sôi hay đồng vọng
Đều từ máu nóng con người
Từ ngút lửa đất trời, như nhiên, bất định!

Máu hóa Rồng Tiên, Thánh Thần, Sức Mạnh
Đất nước nặng  hai đầu đòn gánh
Gánh nặng thương đời, gánh nặng tri ân
Lịch sử thăng trầm sau những dấu chân
Rạng rỡ huy hoàng sau tột cùng đau khổ
Đã từng có như chưa hề có
Những giọt máu đào nhuộm đỏ núi sông

Gấp khăn tang, đất nước hóa Tiên Rồng
Ơi đất nước ấm êm từ rơm rạ
Ai hóa non sông, ai hóa đá?
Đời nối đời lo trả nghĩa ơn sâu.

Hòa Thắng, 2014


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét