Tác giả VŨ DY
Đêm và bóng
Đêm như câu kệ
thiền tôi
bước vào
những khối bê tông bóp sập vỡ ra
lấp lánh khuya từng mảng
đêm hoang nguyên xâm thực bóng
ngôi nhà ngủ mớ khe sâu tiếng thở dài rớt xuống
đêm của sự chiếm chỗ bắt đầu
những tranh chấp quyết liệt buông thả
của ranh giới không thể vượt thoát
của hối tiếc dở dang
ánh sáng cứ dâng lên miên man
trong em không kết thúc
đêm di tản trong mắt người nỗi tuyệt vọng
mong manh và hy vọng
bóng tối như sóng
không ngớt rút về phía em
đỏ gót mộng du
đêm tụ lại
những giấc mơ đậu trên vai người như chim cú*
đêm của những thăng hoa rực rỡ
và đêm
của mãi mãi không thành.
* Một ý trong Tình yêu bên vực thẳm của Erich Maria Remarque
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét