Tác giả VŨ DI
Nợ
Một bên mẹ
Một bên em
Ta nằm dưới
biêng biếc cỏ xanh
Mắt đăm đăm
về ngày xưa
Niềm đau ký
gửi người ở lại
Ta thành kẻ
nợ
Khánh kiệt
niềm vui khánh kiệt nỗi buồn
Không về
được rồi những đồi khô khốc gió miền Trung
Những tháp
nắng Chàm xưa ám ảnh
Một đời ta
mắc nợ sim mua
Không về
được với dòng tươi non phù sa
Với vườn
xưa sum suê ký ức
Ta - loài
sâu mùa cuối
Thèm trái
nhân gian đến đắng lòng
Nợ lời mẹ
ru
Nợ lời em
hát
Nợ hợp
xướng côn trùng đêm dỗ ru ta
Nợ cả mưa
thầm mái đất
Nợ cỏ xanh
ơi ngàn lần
Hư vô rồi
ta mới hiểu
Cỏ thủy
chung hơn người.
1999
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét