Thứ Ba, 13 tháng 5, 2014

SỐ 260 - tác gỉa PHẠM THỊ NGỌC THANH



Người đàn bà
đan những giấc mơ hoa

Có những mùa hoa như chiếc cúc xinh xinh
Gắn màu tím lên khoảng trời xanh biếc
Người đàn bà mơ về hạnh phúc trong ly biệt
Ôm con dịu dàng ru giấc ngủ nồng say…
Người đàn bà ngược thời gian gom lại những thơ ngây
Nhường lại cho con đôi mắt tròn ngơ ngác
Nhường lại cho con đôi môi hồng của hoa bông bi thơm ngát
Nhường cho con mơ ước một đời…
Có những mùa hoa tím đến tận chân trời
Người đàn bà chắt nước mắt từ thủy nguyên
tưới lên màu má thắm
Người đàn bà giấu từng giọt khóc vào đêm
Đuổi buồn trong đôi mắt
Ru mười ngón tay ngoan của một thiên thần
Mùa hoa bông bi, người đàn bà chờ gặp nửa của mình
Tình yêu sẽ cháy như mặt trời đốt thiêu từng câu hát
Người đàn bà bước qua mọi tầm thường, phá tan rào cản
Cháy hết mình như ngọn nến trong đêm…
Trong tro tàn,
Người đàn bà mỉm cười kéo sự sống dài thêm…




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét